Hôm qua, khi bài "Phu nhân kính gửi phu quân" đăng lên, "phu quân" của tác giả đã lập tức có thơ trả lời. Trượng phu hảo hán anh hùng Nổi danh thiên hạ vẫy vùng mười phương "Tề gia" là lẽ bình thường Không cam gia thất nhiễu nhương thế này Phu nhân! Nàng hãy nghe đây Chí ta đã quyết, không thay đổi lòng Lần này mọi chuyện không xong Thì nàng hãy liệu, đừng hòng ta tha Nàng là nhi nữ đàn bà Bổn phận chăm sóc cửa nhà điền trang Ta giao phó hết cho nàng Chớ làm ô tạp kẻo mang tội lười Khi ta mệt mỏi trong người Phu nhân hãy nở nụ cười quan tâm Chứ đừng mặt mũi hầm hầm Người ngoài trông thấy trách nhầm hiền thê Phấn hồng tán ta mua về Cớ sao nàng lại cứ chê không dùng? Công ta rong ruổi săn lùng Online thế trận vô cùng cam go Phục trang nàng hãy nhớ cho Giang hồ hiểm ác, lắm trò gièm pha Nàng dùng chiêu "đẹp khoe ra" Khoe vừa thôi kẻo rầy rà đến thân "Vô ngôn công" đã mấy lần Nàng dùng rất tốt, không cần luyện thêm Bí kíp này nàng thử xem "Lạt mềm buộc chặt quyền" đem ra dùng "Phây búc phái" lắm anh hùng Chốn giang hồ ảo, nàng đừng đam mê Chơi thì cũng nhớ lối về Chớ đem của cải ra khoe mà phiền Phu thê gắn kết do duyên Bái đường cũng đã thề nguyền trăm năm Mà sao nàng cứ đang tâm Nghi nhờ thê thiếp, âm thầm điều tra? Phu quân nàng giỏi giang mà Giang hồ ngưỡng mộ cũng là đương nhiên Nữ nhi khuê các lắm tiền Cũng không mua nổi cái duyên vợ chồng Nói bấy nhiêu, ta chỉ mong Theo Phu quân của Song Nguyên (Danviet.vn) Nàng luôn một dạ một lòng theo ta Toàn tâm gánh vác tề gia Còn thiên hạ, mặc sức ta vẫy vùng | ||