Với nhiều nền bóng đá, thất bại chỉ đơn giản là thất bại. Nhưng với một nền bóng đá đang chập chững vươn ra biển lớn như Việt Nam, mỗi thất bại đều có những giá trị nhất định. Có thất bại mang đến những bài học. Có những thất bại giúp hiểu rõ năng lực của bản thân. Và có những thất bại nâng Việt Nam lên một vị thế mới, như trận đấu mới nhất dưới tay Nhật Bản ở tứ kết Asian Cup 2019. Cách Công Phượng và đồng đội chơi sòng phẳng, tự tin trước Nhật Bản là tín hiệu tích cực cho tính đúng đắn của lối chơi mà HLV Park Hang-seo gầy dựng. Ảnh: nhà cái w88. Sau những thành công ở các giải U23 rồi Asiad, bóng đá Việt Nam được xem như một hiện tượng thú vị của châu Á, nhưng cũng chỉ là hiện tượng mà thôi. Chức vô địch AFF Cup 2018 khẳng định sự tiến bộ của Việt Nam là có thật. Dù vậy, đó cũng chỉ là một danh hiệu ở Đông Nam Á, khu vực vốn bị xem như vùng trũng bóng đá. Phải tới Asian Cup 2019, cả giới chuyên môn lẫn người hâm mộ châu lục mới thực sự tin rằng bóng đá Việt Nam đã có một bước chuyển mình to lớn. Sự thay đổi ấy đến từ cách Việt Nam chơi ngang ngửa trước Iraq, không chút e sợ trước Iran, vượt qua Jordan trong một thế trận dồn ép, và khiến ứng cử viên vô địch Nhật Bản toát mồ hôi. Quan trọng hơn, hành trình và những gì họ thể thiện trên đất UAE còn tạo ra trong chính đội ngũ của HLV Park Hang-seo một niềm tin mới vào khả năng của bản thân. Đội tuyển ra sân chơi châu lục với những bước chân e dè, và trở về với tâm thế của những người tin rằng họ đã ở rất gần đẳng cấp cao nhất của bóng đá khu vực. Đó cũng là tâm thế của những người tin rằng những gì mà họ đang theo đuổi là đúng đắn. Bóng đá Việt Nam đã tìm thấy một phong cách riêng, và đấy là phong cách có thể mang lại thành công. HLV Park Hang-seo đã chọn ra một chiến thuật phù hợp nhất với bóng đá Việt Nam. Ảnh: Anh Khoa. HLV Park Hang-seo đã chọn ra một chiến thuật phù hợp nhất với bóng đá Việt Nam. Ảnh: Anh Khoa. Vậy phong cách ấy là gì? Chắc chắn phải là phòng ngự phản công. Những người mơ mộng nhất cũng hiểu rằng với thực tế bóng đá Việt Nam hiện tại, đội tuyển không thể chơi tấn công áp đặt. HLV Nguyễn Hữu Thắng đã lựa chọn cách chơi ấy và thất bại. Nhưng đội tuyển cũng không thể phòng ngự phản công theo cách của HLV Toshiya Miura, với quá nhiều bóng dài, quá nặng về thể lực, và về lâu dài là không phù hợp với sức vóc con người Việt Nam. Việt Nam phải phòng ngự phản công, nhưng theo phong cách của thầy Park. Trước tiên hãy nói về sơ đồ. Nhiều người không hiểu vì lý do gì thường đánh giá thấp các sơ đồ. Nhưng trong bóng đá, sơ đồ cũng giống như bộ khung, nếu khung không chắc, không phù hợp với những vật liệu hiện có, thì có đắp cái gì lên cũng hỏng. Park Hang-seo, người chắc chắn đã nghiên cứu rất kỹ đặc điểm của bóng đá Việt Nam trước khi chính thức tiếp quản ghế HLV trưởng, đã chọn được một bộ khung rất chuẩn. Từ đội U23, Olympic tới đội tuyển, chúng ta luôn trung thành với một bộ khung là sơ đồ năm hậu vệ, và phòng ngự theo mid-block (khối giữa). | ||