Bài thơ là câu chyện cảm động kể về cuộc kiếm tìm đồng đội của một người bạn cùng đơn vị. Họ đã cùng sống, cùng chiến đấu trong những năm tháng đẹp nhất của đời mình và một người bạn đã mãi mãi ở lại chiến trường xưa. Chiến tranh kết thúc, phần tưởng bạn mình đã được qui tập, phần thì bận mải sinh nhai để rồi hôm nay "Tao bỏ mày vào ba lô - Cõng đi tàu Thống nhất"…. (Minh họa: Ngọc Diệp) CÕNG BẠN VỀ QUÊ Với liệt sĩ Nguyễn Hữu Nhơn May mày vẫn còn Không bị mối xơi Không bị lũ cuốn trôi như nhiều đứa khác Hôm chôn mày, vội vã Đá tảng chặn nhát xẻng đào sâu Sợ hoà bình lâu Đồng đội ngậm ngùi, lo lắng! Mà hoà bình Cũng chẳng ai tìm mày Bao nhiêu việc Kẻ quên Người nhớ Tao cứ tưởng mày đã vào nghĩa trang Đâu ngờ mày vẫn nằm đó! Mẹ không còn Cha không còn Ở đâu cũng được Nhưng người yêu mày còn cất giữ ảnh mày… Thôi thì cứ theo người yêu về quê Tao bỏ mày vào ba lô Cõng đi tàu THỐNG NHẤT Cấm cựa quậy để nhân viên tàu biết Họ ách lại giữa đường thì khổ nữa mày ơi! Lí Hoài Xuân BLOG rất mong nhận được bình luận của các bạn xung quanh các đề tài mà chúng ta cùng quan tâm. Xin hãy bấm vào link GỬI BÌNH LUẬN phía dưới bài, viết ý kiến của mình, rồi nhấn phím ĐỒNG Ý. Sau đó, điền thông tin theo một trong hai cách mà hệ thống hướng dẫn. Mọi ý kiến của các bạn đều được chúng tôi đón đợi và quan tâm. Cám ơn các bạn! Nhà thơ Bùi Hoàng Tám sưu tầm và tuyển chọn. Nguồn http://citinews.net | ||