You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơnXem chủ đề mới hơnGo down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

vubang
Hạ sĩ
vubang

Hạ sĩ
Bài viết : 23
Ngày gia nhập : 18/07/2014
Tuyển tập thơ Nguyễn Đình Thi
Nguồn: tổng hợp từ Internet

- Vài nét về tác giả:


Nguyễn Đình Thi sinh ngày 20 tháng 12 năm 1924 ở Luông Phabăng (Lào). Quê ở làng Vũ Thạch (nay là phố Bà Triệu), Hà Nội. Cha là viên chức Sở bưu điện Đông Dương có sang làm việc ở Lào.

Ông thuộc thế hệ các nghệ sỹ trưởng thành trong kháng chiến chống Pháp. Ông viết sách khảo luận triết học, viết văn, làm thơ, soạn nhạc, soạn kịch, viết lý luận phê bình. Ông được nhà nước phong tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật đợt I năm 1996.

Sau Cách mạng tháng Tám, Nguyễn Đình Thi làm Tổng thư ký Hội Văn hóa cứu quốc. Từ năm 1958 đến năm 1989 làm Tổng thư ký Hội nhà văn Việt Nam. Từ năm 1995, ông là Chủ tịch Ủy ban toàn quốc Liên hiệp các Hội Văn học nghệ thuật.

Ông mất ngày 18 tháng 4 năm 2003 tại Hà Nội.

- Tác phẩm thơ:

  • Người chiến sỹ (1958)
  • Bài thơ Hắc Hải (1958)
  • Dòng sông trong xanh (1974)
  • Tia nắng (1985)
  • Đất nước (1948 - 1955). (Đã được nhạc sỹ Đặng Hữu Phúc phổ thành bản Giao Hưởng - Hợp xướng cùng tên "Đất nước" Biểu diễn lần đầu tiên tại Nhà hát lớn Hà nội ngày 1 tháng 9/2009, Do chính Đặng Hữu Phúc chỉ huy Dàn nhạc - Hợp xướng Nhà hát Nhạc vũ kịch VN)



Đất nước

Sáng mát trong như sáng năm xưa
Gió thổi mùa thu hương cốm mới
Tôi nhớ những ngày thu đã xa
Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội
Những phố dài xao xác heo may
Người ra đi đầu không ngoảnh lại
Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy.

Mùa thu nay khác rồi
Tôi đứng vui nghe giữa núi đồi
Gió thổi rừng tre phấp phới
Trời thu thay áo mới
Trong biếc nói cười thiết tha.

Trời xanh đây là của chúng ta
Núi rừng đây là của chúng ta
Những cánh đồng thơm mát
Những ngả đường bát ngát
Những dòng sông đỏ nặng phù sa

Nước chúng ta
Nước những người chưa bao giờ khuất
Ðêm đêm rì rầm trong tiếng đất
Những buổi ngày xưa vọng nói về

Ôi những cánh đồng quê chảy máu
Dây thép gai đâm nát trời chiều
Những đêm dài hành quân nung nấu
Bỗng bồn chồn nhớ mắt người yêu.

Từ những năm đau thương chiến đấu
Ðã ngời lên nét mặt quê hương
Từ gốc lúa bờ tre hồn hậu
Ðã bật lên những tiếng căm hờn

Bát cơm chan đầy nước mắt
Bay còn giằng khỏi miệng ta
Thằng giặc Tây thằng chúa đất
Ðứa đè cổ đứa lột da

Xiềng xích chúng bay không khoá được
Trời đầy chim và đất đầy hoa
Súng đạn chúng bay không bắn được
Lòng dân ta yêu nước, thương nhà.

Khói nhà máy cuộn trong sương núi
Kèn gọi quân văng vẳng cánh đồng
Ôm đất nước những người áo vải
Ðã đứng lên thành những anh hùng.

Ngày nắng đốt theo đêm mưa dội
Mỗi bước đường mỗi bước hy sinh
Trán cháy rực nghĩ trời đất mới
Lòng ta bát ngát ánh bình minh.

Súng nổ rung trời giận dữ
Người lên như nước vỡ bờ
Nước Việt Nam từ máu lửa
Rũ bùn đứng dậy sáng loà.

Nguyễn Đình Thi

vubang
Hạ sĩ
vubang

Hạ sĩ
Bài viết : 23
Ngày gia nhập : 18/07/2014
Mây và sóng

Mẹ ơi, kìa ai đang gọi con trên mây cao.
Họ bảo: “Chúng ta vui chơi từ tinh mơ đến hết ngày
Chúng ta giỡn với sớm vàng rồi lại đùa cùng trăng bạc”
Con hỏi: “Nhưng mà làm thế nào tôi lên trên ấy được ?”
Họ trả lời: “Con hãy đi đến hết cõi đất, rồi giơ tay lên trời con sẽ bay bổng lên mây”
Nhưng con nói: “Mẹ tôi đợi tôi ở nhà, tôi có lòng nào bỏ được mẹ tôi”
Họ bèn mỉm cười, và lơ lửng họ bay đi mất
Nhưng con biết trò chơi còn hay hơn của họ
Con làm mây nhé, mẹ làm mặt trăng,
Hai tay con ôm mặt mẹ, còn mái nhà ta là trời xanh

Mẹ ơi, kìa những ai đang gọi con dưới sóng rì rào
“Chúng ta ca hát sớm chiều, chúng ta đi mãi mãi, không biết là đi qua những đâu”
Con hỏi: “Nhưng làm thế nào tôi đuổi được theo bây giờ ?”
Họ bảo: “Cứ đi, con cứ đi đến bờ biển, đứng im, con nhắm mắt lại, sóng sẽ cuốn con đi”
Con trả lời: “Nhưng đến tối mẹ tôi nhớ thì sao? Tôi làm thế nào mà rời mẹ tôi được ?”
Họ bèn mỉm cười, và nhảy nhót, họ dần đi xa
Nhưng con biết trò chơi còn hay hơn của họ
Con làm sóng nhé, mẹ làm mặt biển,
Con lăn, lăn như làn sóng vỗ, tiếng con cười giòn tan vào gối mẹ
Và không ai trên đời này biết được là mẹ con ta đang ở đâu!                 

vubang
Hạ sĩ
vubang

Hạ sĩ
Bài viết : 23
Ngày gia nhập : 18/07/2014
Lá đỏ

Gặp em trên cao lộng gió
Rừng lạ ào ào lá đỏ
Em đứng bên đường như quê hương
Vai ác bạc quàng súng trường.
Ðoàn quân vẫn đi vội vã
Bụi Trường Sơn nhoà trời lửa.
Chào em, em gái tiền phương
Hẹn gặp nhau nhé giữa Sài Gòn.
Em vẫy cười đôi mắt trong.

(Trường Sơn, 12/1974)

vubang
Hạ sĩ
vubang

Hạ sĩ
Bài viết : 23
Ngày gia nhập : 18/07/2014
Việt Nam quê hương ta

Việt Nam đất nước ta ơi
Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn
Cánh cò bay lả rập rờn
Mây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiều
Quê hương biết mấy thân yêu
Bao nhiêu đời đã chịu nhiều thương đau
Mặt người vất vả in sâu
Gái trai cũng một áo nâu nhuộm bùn
Ðất nghèo nuôi những anh hùng
Chìm trong máu lửa lại vùng đứng lên
Ðạp quân thù xuống đất đen
Súng gươm vứt bỏ lại hiền như xưa.
Việt Nam đất nắng chan hòa
Hoa thơm quả ngọt bốn mùa trời xanh
Mắt đen cô gái long lanh
Yêu ai yêu trọn tấm tình thủy chung
Ðất trăm nghề của trăm vùng
Khách phương xa tới lạ lùng tìm xem
Tay người như có phép tiên
Trên tre lá cũng dệt nghìn bài thơ
Nước bâng khuâng những bến đò
Ðêm đêm còn vọng câu hò Trương Chi
Ðói nghèo nên phải chia ly
Xót xa lòng kẻ rời quê lên đường
Ta đi ta nhớ núi rừng
Ta đi ta nhớ dòng sông vỗ bờ
Nhớ đồng ruộng, nhớ khoai ngô
Bát cơm rau muống quả cà giòn tan…

(Trích đoạn trường ca Bài thơ Hắc Hải)

vubang
Hạ sĩ
vubang

Hạ sĩ
Bài viết : 23
Ngày gia nhập : 18/07/2014
Buổi chiều ấy

Buổi chiều ấy mình như hai đứa trẻ
Anh dắt tay em chạy giữa mưa
Cùng vui quá và cùng run quá
Đến nơi chưa từng biết bao giờ

Như hai con chim trên mặt biển
Bay giữa mênh mông sóng nước mờ
Chỉ có mây trời và gió lớn
Làm bạn cho ta bay mãi xa

Tìm thấy nhau rồi không lạc nữa
Anh dắt tay em chạy giữa mưa
Quên những chông gai quên tất cả
Để lại sau lưng mọi bến bờ

Nguồn: Sóng reo, NXB Hội nhà văn, 2001

vubang
Hạ sĩ
vubang

Hạ sĩ
Bài viết : 23
Ngày gia nhập : 18/07/2014
Chia tay

Mắt em nhìn dịu dàng không nói
Mà nói với anh nhiều biết bao nhiêu
Nhìn mắt em lòng anh như lửa cháy
Máu anh rộn ràng như suối chảy
Long lanh ánh mặt trời

Ôi mắt em sáng trong và rắn rỏi
Anh yêu em yêu mãi suốt đời
Anh ôm chặt thân em mềm mại
Trong phút giây từ biệt chiều nay

Yêu em đời anh bừng sáng chói
Những sớm chiều dầu dãi gió sương
Những đêm băng mình trong đạn khói
Những buồn vui về giữa lúa thơm
Trên những nẻo đường không biết mỏi
Anh mang em như ngọn đèn chiếu rọi
Như trái tim anh đập không ngừng

Cách nghìn sông núi vẫn bên nhau
Em ơi đường chiến đấu dài lâu
Trong gian khổ vẫn chan hoà ánh sáng
Đời anh có em như ngày có nắng
Yêu em anh yêu cả mọi người

Thôi em đi nhé em vui mãi
Anh muốn em sung sướng suốt đời
Xa nhau hẹn ngày mai gặp lại
Nhìn nhau thấy đã lớn hơn rồi.

Nguồn: Tuyển tập thơ "Tình bạn tình yêu" xuất bản năm 1987

vubang
Hạ sĩ
vubang

Hạ sĩ
Bài viết : 23
Ngày gia nhập : 18/07/2014
Chia tay trong đêm Hà Nội

Em đi với anh trong đêm Hà Nội
Qua những phố hè quen thuộc yêu thương
Dọc hàng cây ánh đèn pha cuốn bụi
Từng đoàn xe cao xạ chạy rung đường

Pháo đang bắn trời ngoại ô gió thổi
Đạn đỏ loè xa trong ánh trăng
Em đi bên canh tóc xoà bay rối
Nhỏ nhắn vai em khoác súng trường

Nhìn em anh hãy còn bỡ ngỡ
Như sợ bất ngờ em biến đi đâu
Pháo vẫn bắn chân mây đầy chớp lửa
Anh lại nhìn em lòng xôn xao

Trăng soi gương mặt nghìn yêu dấu
Ngày mai hai đứa đã hai nơi
Hai đầu đất nước trong dông bão
Cùng chung chiến đấu hai phương trời

Đêm nay trong vườn hoa ngổn ngang ụ súng
Bên ven hồ lốm đốm trăng xanh
Nghe quanh ta đêm hè nóng bỏng
Mắt bồi hồi em đi bên anh

Em đi với anh qua bến xe đông chật
Bao gia đình vội vã lúc ra đi
Em nhìn những mái nhà cao thấp
Đã bao lần thấy những cuộc chia ly

Kìa xa xa một cụm đèn lấp lánh
Giữa trời đêm như đang vẫy đang chào
Chiếc máy bay ta lượn vòng nghiêng cánh
Bay qua vầng trăng điểm mấy ngôi sao

Em nhìn bên dãy tường sập đổ
Xưởng thợ lò than vẫn rực hồng
Nhà máy vẫn rì rầm không ngủ
Lập loè đèn hàn điện bên sông

Em đi với anh trên đê cao vắng
Một tiếng còi xe lửa huýt dài xa
Gió đưa khúc nhạc em yêu văng vẳng
"Mỗi tấc đất Hà Nội đượm thắm mãi lòng ta"

Trên gác nhỏ đèn dầu ai vẫn thức
Em vẫn đi và vẫn lắng yên
Có tiếng ru đứa trẻ nào đang khóc
Đêm đã khuya trong phố cũ êm đềm

Anh nắm cánh tay em và đứng lại
Ôi anh không còn biết đang ở đâu
Nhớ nhau chân cứng đá mềm em nhé
Hẹn đánh Mỹ xong sẽ về tìm nhau

Chào Hà Nội của ta sáng đẹp
Giữa đêm trăng trong biếc mênh mông
Thành phố tình yêu thành phố thép
Ta chào trái tim đất nước anh hùng
Anh ôm chặt em và ôm cả khẩu súng trường bên vai em.                 

vubang
Hạ sĩ
vubang

Hạ sĩ
Bài viết : 23
Ngày gia nhập : 18/07/2014
Gió bay

Rồi hôm nào bỗng gió bay
Cái bóng ngoài kia đến đợi
Anh giật mình đứng dậy
Đến giờ rồi hôm nay

Trên tay cốc nhỏ không đầy
Uống chúc bạn bè ở lại
Anh chắt đời anh chắt mãi
Chút ngọt bùi chút đắng cay

Người tôi còn nhiều bùn tanh
Mặt tôi nhuốm xanh nhuốm đỏ
Tay tôi vướng nhiều đồ bỏ
Nhiều dây nhợ tự buộc mình

Thôi xin tha cho mọi lỗi lầm
Quên cho những dối lừa khoác lác
Tôi biết tôi đã nhiều lần ác
Và ngu dại còn nhiều lần hơn

Mong anh em hiểu đừng cười
Tôi gửi lại đây thìa khóa
Tất cả cửa nhà tôi đó
Ngổn ngang qua tạm cuộc đời

Tiếng đập cửa thình thình gọi
Anh cười vẫy
Xin chia tay
Lời ai văng vẳng
Hôm nào gió bay.

Đây là một trong 3 bài thơ cuối cùng của Nguyễn Đình Thi (Mùa thu vàng, Gió bayNúi xưa).

vubang
Hạ sĩ
vubang

Hạ sĩ
Bài viết : 23
Ngày gia nhập : 18/07/2014
Gió thu

Năm mươi năm như một bóng mây
Gió thu lại thổi suốt đêm dài
Vẳng nghe khúc hát người năm ấy
Chén rượu bên đèn nước mắt đầy

Nguồn: Sóng reo, NXB Hội nhà văn, 2001

vubang
Hạ sĩ
vubang

Hạ sĩ
Bài viết : 23
Ngày gia nhập : 18/07/2014
Hoa không tên

Điểm biếc trên vách đá
Một đoá hoa
Bé nhỏ cười với núi mây lộng gió

Đoá hoa không quên
Từ rất lâu
Từ rất xa
Một ngày bỗng nở

Đoá hoa không tên
Từ rất lâu
Từ rất xa

1985
Nguồn: Sóng reo, NXB Hội nhà văn, 2001

vubang
Hạ sĩ
vubang

Hạ sĩ
Bài viết : 23
Ngày gia nhập : 18/07/2014


   Mùa thu vàng

   Nào ai biết việc đời đưa rất lạ
   Tôi đến một nơi gió núi xôn xao
   Trong rừng sâu triền miên xa tất cả
   Như đã về đây từ một thuở nào

   Tôi đi mãi vào ngàn thông rợp bóng
   Như đi sang một cõi khác nào rồi
   Quên hết cả chỉ thấy trời xanh rộng
   Và mùa thu im lặng ở quanh tôi

   Đã có mùa xuân đời tôi không nhỉ
   Và đã có không cả một mùa hè
   Tôi chỉ nhớ đã đi nhiều mê mải
   Năm tháng đêm ngày theo một ánh xa

   Và hôm nay một mình trên đất lạ
   Tôi chợt nhận ra đã tới mùa thu
   Bao nhiêu chuyện tôi không còn nhớ nữa
   Với cả bao nhiêu nét mặt đã mờ

   Tôi nhìn lại tất cả chìm nhòa hết
   Rồi sương tan dần ánh sáng lặng trong
   Cho tôi nhìn về mãi xa xa tít
   Bỗng nhiên tôi thấy rõ một bờ sông

   Bóng áo vải thô một cô gái nhỏ
   Hàng trẩu cao đường đỏ lá vàng hoe
   Em tiễn anh lính đi nơi đạn lửa
   Môi run run em chúc có ngày về

   Em gái ơi tôi vẫn đây còn sống
   Còn em bây giờ ở nơi đâu
   Bao nhiêu nước đã trôi bao nhiêu sóng
   Nơi dòng sông xanh in bóng núi cao

   Ôi mùa thu hôm nay nghiêng cánh vàng
   Đưa tôi bay về nơi nguồn tìm em.

   Đây là một trong 3 bài thơ cuối cùng của Nguyễn Đình Thi (Mùa thu vàng, Gió bay và Núi xưa).

vubang
Hạ sĩ
vubang

Hạ sĩ
Bài viết : 23
Ngày gia nhập : 18/07/2014
Núi xưa


   Ba năm tôi mới về núi cũ
   Đi giữa ngàn hoa lau trắng bay
   Rừng già vẫn lối xưa ngập lá
   Suối nhỏ reo róc rách trong mây


   Nắng hoe những dải đồi non mịn
   Những xóm làng mờ biếc dưới xa
   Ngày nào tất cả lăn trong lửa
   Chết sống bao phen mỗi mái nhà


   Tóc đã điểm sương, chân đã mỏi
   Núi ơi, người năm trước về đây
   Cô gánh cỏ tranh nhìn thoáng lạ
   Áo bạc mồ hôi má đỏ hây...


   Đây là một trong 3 bài thơ cuối cùng của Nguyễn Đình Thi (Mùa thu vàng, Gió bay và Núi xưa).

vubang
Hạ sĩ
vubang

Hạ sĩ
Bài viết : 23
Ngày gia nhập : 18/07/2014
Người tử sĩ

Mũ sắt mờ trong sương phủ
Anh nằm yên như ngủ say
Máu thấm đầy manh áo cũ
Nửa đường anh ngã xuống đây

Để anh trên sườn núi vắng
Không biết có bao giờ trở lại
Một ngày về tìm anh ở đâu
Giữa rừng nghìn lối cỏ lau

Nắm súng chào anh lần cuối
Chúng tôi lại đi mê mải
Nắng lên nhuộm đỏ hàng cây
Véo von những tiếng chim rừng.

(1948)

vubang
Hạ sĩ
vubang

Hạ sĩ
Bài viết : 23
Ngày gia nhập : 18/07/2014
Nhớ

Ngôi sao nhớ ai mà sao lấp lánh
Soi sáng đường chiến sĩ giữa đèo mây
Ngọn lửa nhớ ai mà hồng đêm lạnh
Sưởi ấm lòng chiến sĩ dưới ngàn cây.

Anh yêu em như anh yêu đất nước
Vất vả đau thương tươi thắm vô ngần
Anh nhớ em mỗi bước đường anh bước
Mỗi tối anh nằm mỗi miếng anh ăn.

Ngôi sao trong đêm không bao giờ tắt
Chúng ta yêu nhau chiến đấu suốt đời
Ngọn lửa trong rừng bập bùng đỏ rực
Chúng ta yêu nhau cháy bỏng làm người.                 

vubang
Hạ sĩ
vubang

Hạ sĩ
Bài viết : 23
Ngày gia nhập : 18/07/2014
Đất nước

Sáng mát trong như sáng năm xưa
Gió thổi mùa thu hương cốm mới
Tôi nhớ những ngày thu đã xa
Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội
Những phố dài xao xác heo may
Người ra đi đầu không ngoảnh lại
Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy.

Mùa thu nay khác rồi
Tôi đứng vui nghe giữa núi đồi
Gió thổi rừng tre phấp phới
Trời thu thay áo mới
Trong biếc nói cười thiết tha.

Trời xanh đây là của chúng ta
Núi rừng đây là của chúng ta
Những cánh đồng thơm mát
Những ngả đường bát ngát
Những dòng sông đỏ nặng phù sa
Nước chúng ta
Nước những người chưa bao giờ khuất
Ðêm đêm rì rầm trong tiếng đất
Những buổi ngày xưa vọng nói về

Ôi những cánh đồng quê chảy máu
Dây thép gai đâm nát trời chiều
Những đêm dài hành quân nung nấu
Bỗng bồn chồn nhớ mắt người yêu.

Từ những năm đau thương chiến đấu
Ðã ngời lên nét mặt quê hương
Từ gốc lúa bờ tre hồn hậu
Ðã bật lên những tiếng căm hờn

Bát cơm chan đầy nước mắt
Bay còn giằng khỏi miệng ta
Thằng giặc Tây thằng chúa đất
Ðứa đè cổ đứa lột da

Xiềng xích chúng bay không khoá được
Trời đầy chim và đất đầy hoa
Súng đạn chúng bay không bắn được
Lòng dân ta yêu nước, thương nhà.

Khói nhà máy cuộn trong sương núi
Kèn gọi quân văng vẳng cánh đồng
Ôm đất nước những người áo vải
Ðã đứng lên thành những anh hùng.

Ngày nắng đốt theo đêm mưa dội
Mỗi bước đường mỗi bước hy sinh
Trán cháy rực nghĩ trời đất mới
Lòng ta bát ngát ánh bình minh.

Súng nổ rung trời giận dữ
Người lên như nước vỡ bờ
Nước Việt Nam từ máu lửa
Rũ bùn đứng dậy sáng loà.


Ở trên là bài Đất nước in trong tập Tia nắng (NXB Văn học, 1983), còn dưới đây là bản chép tay của Nguyễn Duy (1948):

Sáng mắt trong như sáng năm xưa
Gió thổi mùa thu hương cốm mới
Cỏ mòn thơm mãi dấu chân em.
Gió thổi mùa thu vào Hà Nội
Phố dài xao xác heo may
Nắng soi ngõ vắng
thềm cũ lối ra đi lá rụng đầy
Ôi nắng dội chan hoà
nao nao trời biếc
Nắng nhuộm hương đồng ruộng hương rừng chiến khu
Tháp Rùa lim dim nhìn nắng
mấy cánh chim non trông vời nghìn nẻo
Mây trắng nổi tơi bời
Mấy đứa giết người hung hăng một buổi
Tháng Tám về rồi đây
hôm nay nghìn năm gió thổi
Ðàn con hè phố môi hồng hớn hở
ngày hẹn đến rồi
Hôm nay nghìn năm trời muôn xưa
Các anh ngậm cười bãi núi ven sông.
Hà Nội ơi núi rừng.                 

vubang
Hạ sĩ
vubang

Hạ sĩ
Bài viết : 23
Ngày gia nhập : 18/07/2014
Những tiếng hát

Chiều dần tắt gió ù ù nổi
Ánh đèn trên mặt biển chập chờn
Trong một quán hàng đen muội khói
Lính thuỷ ngồi chen uống rượu suông

Dưới ngọn đèn dây loe ánh đỏ
Người bạc đầu nhìn kẻ còn măng
Những gò má sạm màu sương gió
Những cánh tay lực lưỡng ngang tàng

Họ nín lặng nghe nàng thiếu nữ
Mắt biếc xanh màu nước xa khơi
Tóc xoã mây vàng đôi vú thở
Phập phồng theo tiếng nhạc tuyệt vời

Tiếng hát ngọt ngào như suối chảy
Dịu dàng như lời mẹ dỗ con
Bâng khuâng thương nhớ buồn tê tái
Như mắt người chinh phụ héo hon

Ôi tiếng hát Nga sao vời vợi
Như thảo nguyên xa rộng mênh mông
Gió cát mịt mù trên cỏ cháy
Chim rơi cánh mỏi giữa tầng không

Như tiếng gió gầm trên núi vắng
Như tiếng quân reo giữa chiến trường
Như cánh chim âu đùa với sóng
Gọi biển trào lên đón nắng vàng

Tiếng hát bay lên cao phấp phới
Như gió xuân rũ lá bạch dương
Như những mảng trời xanh đang vẫy
Như tiếng chim trên tuyết trắng hồng

Tiếng hát đã ngừng trong giây lát
Những dư âm còn vọng lạ lùng
Cô gái mắt nhìn quanh ngơ ngác
Như còn say tiếng hát chưa xong

Đoàn thuỷ thủ chân trời góc biển
Đời lênh đênh đã cứng tim gan
Mà sao cũng bàng hoàng xao xuyến
Lắm kẻ chau mày lệ chứa chan

Ta muốn hát muốn cười ta khóc
Nước mắt ta lã chã vơi đầy
Hãy rót nữa rượu tràn trên cốc
Uống đi các bạn cả đêm này

Từng bàn rượu những người thuỷ thủ
Bá vai nhau cùng hát vang lừng
Trong tiếng hát tràn đầy thương nhớ
Họ tưởng bay về tới cố hương

Có phải tiếng hò rô kéo gỗ
Trên bãi lau hầm hập nắng trưa
Quằn quại những lưng người chín đỏ
Dòng sông dài uể oải về xa

Có phải kéo dài trên sa mạc
Bóng lạc đà đi miết buổi chiều
Lều vài quây vòng bên giếng nước
Lửa bập bùng tiếng hát đăm chiêu

Đêm nơi đâu sương mù bay toả
Trăng soi thấp thoáng mái tranh nghèo
Bễ lò rèn phì phò thở lửa
Chú bé ngồi mơ nghe dế kêu

Đâu tiếng sáo vi vu đùa gió
Dưới trời sao vằng vặc đêm hè
Ôm chặt người yêu trên đệm lá
Thì thầm đang hát kẻ chăn dê

Trên núi tuyết cao cao có phải
Mùa xuân đang tới tiếng chim gù
Xanh vút hàng thông soi bóng suối
Rừng sâu cọc cạch búa tiều phu

Và nắng gội cánh đồng vàng rạ
Chiều gặt xong đoàn thợ gặt về
Có phải bên sông cười rộn rã
Ướt loáng đôi vai cô gái quê...

vubang
Hạ sĩ
vubang

Hạ sĩ
Bài viết : 23
Ngày gia nhập : 18/07/2014
Sương lạnh

Vườn bàng rụng lá đầy mặt đất
Sương lạnh bên đường đoá cúc hoang
Chầm chậm nước sông trôi lấp loáng
Ai một mình đi trong ánh trăng

Nguồn: Sóng reo, NXB Hội nhà văn, 2001.

vubang
Hạ sĩ
vubang

Hạ sĩ
Bài viết : 23
Ngày gia nhập : 18/07/2014
Tiếng chào

Đời bao nhiêu bận rộn
Nhiều cạm bẫy chông gai
Bóng ác muốn tràn ra hung dữ
Tôi vẫn đây
Đập đập không ngừng
Hỡi người có nghe
Trái tim người đang đập

Nguồn: Sóng reo, NXB Hội nhà văn, 2001.

vubang
Hạ sĩ
vubang

Hạ sĩ
Bài viết : 23
Ngày gia nhập : 18/07/2014
[quote]
Tôi còn biết nói điều gì nữa
Trời đỏ chiều hôm lặng lặng buồn
Cánh chim xa vắng nào bay mãi
Đường dài còn một khoảng hoàng hôn

Dòng sông đã chảy qua bao nẻo
Hôm nay trông thấy biển kia rồi
Gió cuộn bốn bề cười với sóng
Có những gì như muốn gọi tôi

Những bóng mây bay múa rồi qua
Những tiếng ồn cuồng lên từng lúc
Còn lại niềm thương đau im lặng
Và tình yêu đi mãi cùng ta

Tôi nhìn nơi bên kia giấc ngủ
Cõi đêm không bờ bến không tên
Mỗi bước vẫn bâng khuâng mỗi bước
Ánh sao bay mỉm nụ cười hiền

1992

Nguồn: Sóng reo, NXB Hội nhà văn, 2001

vubang
Hạ sĩ
vubang

Hạ sĩ
Bài viết : 23
Ngày gia nhập : 18/07/2014
Hoa vàng

Ðêm im lặng
Trang sách bên đèn khẽ hỏi
Năm tháng vẫn qua đi- Tất cả qua đi
Sẽ còn lại gì.

-Nụ cười của em
Hoa nhỏ vàng hoe nghiêng xuống tỏa thơm.

vubang
Hạ sĩ
vubang

Hạ sĩ
Bài viết : 23
Ngày gia nhập : 18/07/2014
Không nói
Dừng chân trong mưa bay
Liếp nhà ai ánh lửa

Yên lặng đứng trước nhau
Em em nhìn đi đâu
Em sao em không nói

Mưa rơi ướt mái đầu
Mỗi đứa một khăn gói

Ngày nào lần gặp sau
Ngập ngừng không dám hỏi
Chuyến này chắc lại lâu
Ðoàn thể gọi

Chiều mờ gió hút
Nào đồng chí bắt tay

Em
Bóng nhỏ
Ðường lầy

Ở trên là bài thơ Không nói in trong tập Người chiến sĩ (1956), có người gọi là bản có vần, còn đây là bản xuất bản năm 1948 (bản không vần):

Dừng chân trong mưa bay
Ướt đầm mái tóc
Em em nhìn đi đâu
Môi em đôi mắt
Còn ôm đây
Nhìn em nữa
Phút giây

Chiều mờ gió hút
Em
Bóng nhỏ
Ðường lầy

vubang
Hạ sĩ
vubang

Hạ sĩ
Bài viết : 23
Ngày gia nhập : 18/07/2014


Không sợ và sợ

Không sợ nguy hiểm
Sợ không biết nhìn thẳng vào nguy hiểm

Không sợ thiếu niềm tin
Sợ không nhận ra lẽ phải để tin

Không sợ cực khổ
Sợ không đủ vững lòng vượt cực khổ

Không sợ thiếu bạn nơi chiến trường
Sợ không biết tự mình chiến đấu

Nguồn: Sóng reo, NXB Hội nhà văn, 2001

Sponsored content

Xem chủ đề cũ hơnXem chủ đề mới hơnVề Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 





Diễn đàn Hoa Phượng
Powered by FM® Phiên bản PunBB
Bản quyền © 2014 Forumotion, All rights reserved.
Bản quyền 2014 Đối với Diễn đàn Hoa Phượng
Ban QT Forum không chịu trách nhiệm từ nội dung bài viết của thành viên.
Hiển thị tốt nhất với trình duyệt Firefox Google Chrome độ phân giải 1024x768.